Chiều Trong Quán Cà Phê
Cây viết đã hết mực
Bình minh chìm trong tách cà phê
Em hãy uống sữa
Chúng tôi sẽ đi vào lúc mười hai giờ trưa
Giờ mặt trời đi xuống
Mấy giờ xe lửa chạy
Em là gái của tám phương trời
Anh là trai của vô phương mù mịt
Chỉ còn tách cà phê
Chỉ còn sự trung thành của tách cà phê
Với dòng nước đen của đời anh
Rồi vũ trụ sẽ tan tành như khói thuốc
Anh sẽ hiện về
Trong từng phím nhạc em đàn đêm lạnh
Em đã đi
Anh không đến đâu
Chỗ hẹn vắng người
Trời mưa trong đáy giếng đầu đông
Chiều nay
Tôi buồn như gió lạ
Thổi về trên mái rạ
Đêm khuya.