TNT giới thiệu:
Không hiểu sao chỉ mới nghĩ tới mùa Xuân, lòng người như đã mở hội! Có lẽ hội từ dân gian ngàn xưa, hay hội từ đất trời hòa cùng cảnh sắc thiên nhiên.
Trong Xuân, lâng lâng hồn thường thoát ra những thanh âm tiết điệu hòa nhịp cùng nhân gian.
Cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương, một trong những người có những rung cảm xuân tuyệt vời nhất. Xuân trong ông đã tạo nên những âm điệu bất tử ... bất tử...
Xuân nào mà chẳng nghe "Ly Rượu Mừng" nồng nàn hạnh phúc, "Đón Xuân" tươi vui, "Lá Thư Mùa Xuân" chan chứa tình...
Nhưng "Xuân Tha Hương" của ông sao mỗi lần nghe mỗi lần da diết, như chung cho những kẻ nhớ nhà, nhớ quê, mỗi độ xuân về!
VCH đã lựa nhạc phẩm này hòa cùng những cảnh sắc từ ống kính của mình, để diễn tả tâm tư cho riêng mình chăng?
Hình ảnh làng quê xa xưa miền Bắc, những cây cành nụ xuân chớm hé nhụy, nắng óng ả như tơ vàng quyện không gian.
Ôi cảnh chứa chan xuân hòa cùng giọng hát trầm ấm của Sĩ Phú, giọng hát tuyệt vời trong mọi thời gian thật êm nhẹ nhịp nhàng kể lể .
"Ngày xưa xuân thắm quê tôi.
Bao nhánh hoa đời đẹp tươi.
Mẹ tôi sai uốn cây cành, vun xới hoa mùa xinh xinh..."
Xưa Nay hòa nhập, rưng rưng kỷ niệm trào dâng, trong xuân người mẹ hiển hiện tâm trí đầu tiên.
"Thời gian nay quá xa xăm.
Tôi đã xa nhà đầm ấm.
Sống bao xuân lạnh lẽo âm thầm!"
Bối cảnh không gian, Phạm Đình Chương theo tiếng gọi lên đường, xa nhà đã "sống bao xuân lạnh lẽo âm thầm".
Vắng xa, ông giống người xưa ,"xót nhà huyên quạnh quẽ đã lâu", thương người mẹ già tựa cửa ngóng trông.
"Và xuân thay áo mấy mùa đợi chờ.
Mắt huyên lệ rưng rưng sầu héo đến bao giờ...."
Người nhạc sĩ tài hoa đã trải nỗi lòng mình qua ý nhạc lời như thơ chan đầy cảm xúc.
Toàn bộ lời như một bức tranh ngoại cảnh hòa cùng hồn người thật ăn ý.
Người nghe tới đâu thấm tới đó, thấm mãi cho tới khi dòng nhạc đã ngưng khi nào không hay.
VCH cảm nhận điều này, xen những hình chụp có tâm hồn mình trong đó để cố hoà cùng ý nhạc lời buồn như thơ Phạm Đình Chương. Video thật linh hoạt, cảnh sắc toát ra hơi xuân trong sáng vô ngần.
Những con đường, những phiên chợ xuân nơi đầu làng dưới gốc cây, những thiếu nữ yếm thắm quai thao xinh tươi.
Những hàng cau già cao vút thách đố tang thương cùng năm tháng chơ vơ quạnh quẽ dọc ao hồ vắng lặng, hiu hắt làm sao!
Có cả mây ngang phủ núi Tần Lĩnh của kẻ đi xa trở về không biết phương hướng nhà xưa của mình nơi nao !
Lắng đọng nghe giọng Sĩ Phú, ngắm nhìn hình VCH chụp, "Xuân Tha Hương" quả thật buồn, nhất là trong tiết trời đông buốt giá, đã sống xa quê bao năm mòn mỏi trông chờ....
Xin cám ơn Vũ Công Hiển, người luôn muốn mang vẻ đẹp tâm hồn đến cho bằng hữu.
TNT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét